Xe ô-tô chở chúng tôi từ thành phố Thanh Hóa đến Quần Tín không xa,ềthămlàngQuầnTíbảng xếp hạng tho nhi ky chỉ 37 cây số, dẫu chỉ là đường tỉnh đường huyện quanh co. Đây, Quần Tín đây rồi, một làng quê phong vị cổ, như bỗng thức dậy những kỷ niệm trong ký ức chúng tôi, những mái nhà thấp tè, nhỏ gọn, ấm cúng dưới bóng những tán tre xanh, giống như làng quê chúng tôi xưa. Nhìn những bụi sim bờ rừng xung quanh, tôi chợt nhớ thơ của Hữu Loan “Hoa sim tím, tím chiều hoang biền biệt/ Nhìn áo rách vai tôi hát trong màu hoa/ Áo anh sứt chỉ đường tà/ Vợ anh chết sớm mẹ già chưa khâu” |