发布时间:2025-01-30 13:09:17 来源:VBet88 作者:Cúp C2
Anh Nguyễn Văn Phúc (thứ 2,àmgiàunhờkhôngtừbỏđammêtỷ số leverkusen hôm nay trái qua) trong buổi ra mắt Câu lạc bộ Sinh vật cảnh thị trấn Hậu nghĩa. Đứng thứ 3, từ phải qua là Nghệ nhân Quốc tế Lâm Ngọc Vinh
Cha mẹ anh Phúc đều tham gia cách mạng, do hoàn cảnh nên phải chịu cảnh "người Nam, kẻ Bắc" và mất liên lạc. Anh sinh ra trong giai đoạn đất nước mới thống nhất, mẹ một mình tảo tần nuôi anh khôn lớn. Học đến lớp 7, do kinh tế khó khăn nên anh nghỉ học, bươn chải đủ nghề. Hồi nhỏ, cứ mỗi lần thấy cây nào hình dáng đẹp là anh say mê.
Có lần, anh xin mẹ theo nghề cây cảnh nhưng bà không đồng ý vì khi ấy bonsai là thú vui của những người có tiền, trong khi nhà anh lại "thiếu trước, hụt sau". Anh đành gác lại đam mê, nghe lời mẹ học nghề sửa xe gắn máy. Làm nghề không thích nhưng anh tâm niệm: “Không phải lúc nào mọi thứ cũng như ý mình, mẹ tôi muốn tốt cho con mới khuyên như vậy. Tôi thương mẹ nên nghe lời, dù sao nghề sửa xe cũng giúp tôi nuôi được vợ con, dẫu không dư dả gì nhiều”.
Năm 2015, mẹ mất, anh hụt hẫng. Một thời gian ngắn sau đó, anh có thông tin về người cha mất liên lạc gần 40 năm. Ra miền Bắc nhận cha, anh vừa mừng, vừa buồn, mừng vì tìm được cha, buồn vì mẹ không kịp chờ để thấy cha lần cuối. Gặp được cha sau ngần ấy năm như tiếp thêm niềm tin, động lực cho anh. "Giờ mẹ mất rồi, chữ hiếu tôi đã tròn, đã đến lúc tôi quay lại với đam mê thuở nhỏ" - anh Phúc kể lại. Thế là, anh vừa sửa xe, vừa nghiên cứu, tìm hiểu sâu về cây cảnh.
相关文章
随便看看